ThS
Bs Lâm Thị Kim Ngọc- BVSN
Trước hết, xin
được nói về lịch sử ngày 27 tháng 02- Ngày Thầy thuốc Việt Nam: Cách đây đúng
62 năm, ngày 27 tháng 02 năm 1955 Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu đã viết thư gửi
Hội nghị cán bộ ngành Y tế vơi những lời dạy quý báu: “ Lương y phải như từ mẫu”. kh đó, ngày này được xem là ngày tôn vinh các
y, bác sĩ và những người đang làm việc trong ngành Y tế. Để ghi nhận sự cống hiến,
công lao to lớn và bày tỏ sự biết ơn đội ngũ thầy thuốc, Nhà nước ta đã lấy
ngày 27/02 hàng năm là “ Ngày Thầy thuốc Việt Nam”.
Là
người làm công tác trong ngành Y tế gần 17 năm trôi qua, tôi đã nếm trải biết
bao cay, đắng, ngọt bùi từ cái nghiệp mà mình đeo đuổi. Từ những hạnh phúc vỡ òa
khi may mắn cứu sống được người bệnh qua khỏi cơn nguy kịch đến những niềm vui
khi cùng đồng nghiệp phối hợp ăn ý điều trị thành công những ca bệnh khó. Những
đêm trực có khi phải thức trắng đêm, không dám rời khỏi giường người bệnh vì sợ
theo dõi không sát sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng của họ….Tất cả những điều đó
xuát phát từ lòng yêu nghề, từ lương tâm của người Thầy thuốc, không chút toan
tính, vụ lợi. Và sau những đêm trực vất vã ấy, nếu bệnh nhân được bình an, thì
mặc dù có mệt mõi bao nhiêu về thể xác đi nữa nhưng tinh thần của người ra trực
vẫn rất thoải mái, vui vẻ vì nghĩ rằng công sức của mình được đền bù xứng đáng
bằng sự sống của bệnh nhân. Ngược lại, nếu có gì không thành công trong đêm trực
thì tâm trạng cảm thấy bất an và lòng nặng trĩu, chẳng muốn ăn uống gì. Đó là cảm
xúc thật và tâm trạng của những người làm công tác trong ngành y tế liên quan
trực tiếp đến tính mạng con người mà tôi nghĩ ai cũng đã trải qua.
Nói những điều trên,
không phải tôi muốn ca ngợi hay tôn vinh nghề nghiệp của mình, mà là những lời
tâm sự xuất phát từ tận đáy lòng và cảm xúc thật mà tôi đã nhiều lần trải qua từ
khi bước chân vào ngưỡng cửa ngành y. Tuy nhiên, bên cạnh đó phảng phất đâu đây
chúng ta còn được nghe và thấy những mặt trái của ngành y như: nhận phong phì,
phản ánh của bệnh nhân về tinh thần, thái độ phục vụ của nhân viên y tế, về việc
NVYT thất trách gây hậu quả nghiêm trọng cho bệnh nhân…Những vấn đề này xãy ra
không nhiều và tôi nghĩ nó chỉ là “ Con sâu làm sầu nồi canh”, và đó là một bộ
phận rất rất nhỏ mặc dù được “báo chí nói rất nhiều”. Xin hãy hiểu và đừng đánh
đồng, đạp đỗ đi những cống hiến có ích của ngành y, của những con người hy sinh
thầm lặng, sẳn sàng cống hiến sức khỏe, tuổi trẻ của mình cho y học và hết lòng
vì người bệnh…Bởi vì họ luôn luôn thấm nhuần 12 điều Y đức từ khi đã chọn cho
mình nghề y là cái nghiệp mà họ phải đeo đuổi. Nhân ngày Thầy thuốc Việt Nam,
Tôi xin kính chúc quý lãnh đạo, các cô, chú, anh chị, quý đồng nghiệp…đã và
đang công tác trong ngành y tế luôn dồi dào sức khỏe, thành công trong cuộc sống
và cả trong công việc để cống hiến nhiều hơn nữa vì sự nghiệp “ chăm sóc và bảo
vệ sức khỏe cho nhân dân”.